Thông tin liên hệ
Để xem chi phí tham gia đấu giá
Thông tin người có tài sản:
Thông tin đơn vị tổ chức đấu giá:
Thông tin việc đấu giá:
Cổng thông tin điện tử quốc gia về đấu giá tài sản
| STT | Tên tài sản | Số lượng | Nơi có tài sản | Giá khởi điểm | Tiền đặt trước | Ghi chú |
|---|---|---|---|---|---|---|
1 |
Quyền sử dụng đất và tài sản gắn liền với đất tại: Thửa đất số 149; Tờ bản đồ số: 491-III-D-a; địa chỉ: T3 K2 Nước Giáp, phường Hợp Giang, thị xã Cao Bằng (Nay là tổ 5, phường Hợp Giang, thành phố Cao Bằng), tỉnh Cao Bằng. Theo GCN quyền sử dụng đất số N891660 do UBND tỉnh Cao Bằng cấp ngày 24/05/2000 số vào sổ cấp GCN quyền sử dụng đất số: 00505 QSDĐ/Số 649 QĐ-NĐ-UB-T cho bà Nguyễn Thị Bằng. Diện tích: 100m2; Mục đích sử dụng: Đất ở tại đô thị; Thời hạn sử dụng: Lâu dài. Tài sản gắn liền với đất: Nhà ở 3 tầng khung trần bê tông cốt thép; Diện tích xây dựng: 100m2; Tổng diện tích sử dụng: 300m2. |
Tổ 5, phường Hợp Giang, Thành phố Cao Bằng, Cao Bằng |
2.253.519.035 Đ |
225.000.000 Đ |
Tiện ích dành cho bạn:
Tài khoản này của bạn có thể sử dụng chung ở tất cả hệ thống của chúng tôi, bao gồm DauThau.info, DauThau.Net, DauGia.Net, BaoGia.Net
"‘Câu hỏi cuối cùng – anh yêu em không?’ Đây là câu hỏi ngu xuẩn nhất thế gian, cũng là câu hỏi mà phụ nữ trên toàn thế giới thích tra hỏi nhất. Đàn ông thường chê phụ nữ lãng nhách, thực ra phụ nữ cũng biết câu hỏi này là ngốc nghếch, nhưng họ vẫn muốn đi tìm đáp án hết lần này đến lần khác. Vì sao? Bởi vì mỗi người một suy nghĩ, bởi vì phụ nữ rất quan tâm, bởi vì họ không tìm thấy đủ cảm giác an toàn mà trái tim khác đem lại cho họ. Mặc dù câu trả lời mà người đàn ông đưa ra phần lớn đều hư vô, nhưng họ cần khoảnh khắc an ủi đó. "
Tân Di Ổ
Sự kiện khác: Giǎng Raxin (Jean Racine) là nhà soạn kịch cổ điển vĩ đại nước Pháp. Ông sinh ngày 21-12-1639. Có thể chia sự nghiệp sáng tác của ông làm 3 giai đoạn. Giai đoạn đầu (1664-1665) với các tác phẩm như: Ǎngđrômác, Những kẻ sính kiện cáoExter, Atali thực sự là một tuyệt tác viên mãn của nền bi kịch cổ điển Pháp. Bi kịch của ông đã dung hoà được một cách tuyệt vời giữa các mặt tương phản của cuộc sống, xung đột và trữ tình, bi thiết và hùng tráng, và dịu dàng lắng đọng. Ông được coi là người đã đưa bi kịch cổ điển Pháp sánh ngang với bất cứ nền bi kịch nào của chủ nghĩa cổ điển châu Âu. Ông mất ngày 21-4-1699.